Bất cứ ai lần đầu tiếp xúc với NSƯT Đức Hùng đều có chung cảm nhận về tình yêu nồng nàn của anh với những giá trị văn hóa truyền thống của mảnh đất kinh kỳ. Có lẽ đây cũng là lý do mà anh có đủ năng lượng để gánh vác nhiều việc cùng lúc: Phó Giám đốc Nhà hát Múa rối Thăng Long, nhà thiết kế thời trang, diễn viên phim truyền hình, người dẫn chương trình và thành viên ban giám khảo các chương trình Siêu mẫu Việt Nam, The Face cùng nhiều cuộc thi hoa hậu…
NSƯT Đức Hùng (sinh năm 1968) sinh ra và lớn lên tại phố cổ, gần đó là sông Hồng, cầu Long Biên, chợ Đồng Xuân… nên cảnh vật, con người, “cái hương”, “cái nét” Hà Nội đã trở thành một phần máu thịt trong anh. Nhắc đến anh, mọi người sẽ nghĩ ngay đến 2 “món đặc sản” của dân tộc là áo dài và múa rối nước. Ở cả 2 lĩnh vực này, anh đều đạt được những thành công rực rỡ mà không phải ai cũng dễ dàng có được.
Ngoài ra, NSƯT Đức Hùng còn tham gia các hoạt động nghệ thuật khác như giám khảo các cuộc thi “Siêu mẫu Việt Nam”, nhiều cuộc thi Hoa hậu, người đẹp… Anh còn là gương mặt quen thuộc với khán giả truyền hình qua nhiều vai trò diễn viên, chuyên gia thời trang…
Gặp NTK Đức Hùng vào một buổi chiều đầu đông ở Hà Nội, không chỉ gây ấn tượng bởi vẻ ngoài niềm nở, nụ cười luôn rạng rỡ trên môi mà còn bởi cách nói chuyện chân thành, thẳng thắn khi đề cập tới bất cứ vấn đề nào.
Chào anh, hiện nay có một số NTK áo dài ở trong nước cũng mong muốn đem đến một hơi thở hiện đại cho tà áo dài như phong cách cổ điển, cách tân hay những sáng tạo mới. Anh suy nghĩ như thế nào về điều này?
Tôi quan niệm tà áo dài Việt Nam như một công trình hoàn mỹ, nó như một kiến trúc về dân gian, hoàn hảo từng chi tiết như từ lá sòi, đầu đao, hay cột đình, mái ngói,… các bạn có thể sáng tạo nên rất nhiều. Nhưng hãy ý thức được áo dài phải là áo dài chứ đừng để sáng tạo đến mức độ khán giả khi nhìn vào họ không nhận ra được đây là chiếc áo dài quen thuộc nữa. Đây là một sự thất bại và cần phải dừng lại.
Tà áo dài vốn dĩ là một kiến trúc trọn vẹn, hoàn thiện. Mình bỏ vào thì thừa, mình bớt ra thì thiếu. Tôi là người sáng tạo về áo dài nhiều, tôi chỉ quan niệm rằng mình là người “dọn dẹp” kiến trúc đấy cho sạch đẹp, tôi ‘tô son điểm phấn’, ‘rọi đèn’ cho thêm phần lung linh hay bày thêm ‘hoa tươi’ cho nó thôi. Nên tà áo dài của tôi sáng tác bao giờ khán giả cũng nhận ra đây là tà áo dài Việt Nam, nhưng trong đó là sự sáng tạo.
Còn riêng cá nhân tôi, tôi rất ủng hộ các NTK cần sự sáng tạo trong thiết kế của mình, nhưng làm sao hãy giữ lại hình ảnh của tà áo dài mà chúng ta vẫn thường tôn vinh nó, để tránh sau này các lớp con cháu chỉ nhìn vào tà áo dài qua tài liệu, tư liệu, hay trên sách báo mà không phải qua hình ảnh đời thường này. Đó là lỗi lầm của thế hệ đi trước.
Là nghệ nhân múa rối, NSƯT Đức Hùng còn tham gia nhiều lĩnh vực nghệ thuật khác như diễn viên sân khấu, diễn viên truyền hình, làm Host (người chủ trì) cho nhiều chương trình truyền hình, thành viên ban giám khảo các cuộc thi hoa hậu, người đẹp. Vậy làm sao để anh có nhiều năng lượng để cùng một lúc đảm nhận nhiều trọng trách như vậy?
Nhiều người vẫn hay nói rằng tôi là một người thừa năng lượng, hay với cái tên thân thương khác là “cụ rối”. Bởi con rối bao giờ cũng hồn nhiên, còn “cụ rối” là một người lớn tuổi hồn nhiên, có trải nghiệm. Mà bản thân tôi nghĩ rằng sự hồn nhiên trong con người tôi có thể là nguyên vật liệu khá là tốt trong vấn đề sáng tạo cũng như gánh vác nhiều công việc. Đối với tôi trong cuộc sống này nói chung và cá nhân của nghề tôi nói riêng, nếu làm việc có đam mê là chưa đủ, mà cần ý thức được hơn cả đam mê chính là sự hy sinh.
Tôi nhớ lại cuộc đời của tôi từ thời trai trẻ khi mới 17, 18 tuổi thì tôi không được đi chơi như các bạn trẻ bây giờ, tôi suốt ngày chỉ say sưa làm những công việc tôi thích, đó là sự hy sinh. Cái đam mê đánh đổi sự hy sinh khá nhiều. Và để thành công được đến ngày hôm nay, chúng ta cần ý thức được là phải hy sinh, còn nếu không biết hy sinh mà chỉ đam mê không thôi thì sẽ không thành công được đâu. Đó là ý kiến của cá nhân tôi.
Các bạn trẻ bây giờ có rất nhiều nghề hot nhưng tôi chỉ mong rằng trong bất cứ công việc nào phải luôn có một thế hệ trẻ mang tính kế thừa, làm sao để chúng ta phát triển, sáng tạo nhưng không làm mất đi cái giá trị vốn có của nó. Đó mới là điều quan trọng!
Nhiều người đến với con đường nghệ thuật vì nhìn thấy ở nghệ thuật điều gì đó có lợi cho bản thân. Quan điểm của anh về vấn đề này như thế nào, thưa anh?
Khi tôi bước chân vào nghệ thuật, tôi không có suy nghĩ rằng nghệ thuật sẽ cho tôi cái gì. Tôi vẫn còn nhớ khi mới 9 tuổi, hằng ngày đi bộ đến sinh hoạt tại lớp kịch nói ở Cung Thiếu nhi Hà Nội, tôi đã cảm nhận trong mình có niềm đam mê nghệ thuật. Lớp kịch nói không có gương xung quanh tường như lớp múa nên vào giờ giải lao, tôi thường chạy sang lớp múa đứng trước gương giả vờ khi lớn lên mình sẽ là một ngôi sao, tập nói cảm ơn trước khán giả, tưởng tượng lúc nhận giải thưởng sẽ phát biểu như thế nào… và đến tận bây giờ khi nhận được các giải thưởng danh giá thì tôi nghĩ điều đó đã trở thành hiện thực.
Còn với những bạn trẻ hiện nay, tôi không nói các bạn bước chân vào nghệ thuật là các bạn ấy toan tính nhưng nếu các bạn ấy có toan tính cũng không sao bởi vì đó là tinh thần của thời đại 4.0 bây giờ. Các bạn có quyền lựa chọn cho mình một cái nghề để cho mình phát triển sau này, nhưng nếu trong nghệ thuật mà sự toan tính nó quá lên, cảm xúc từ trái tim không có nữa, cái bản năng không còn trong tâm hồn thì chắc chắn sự toan tính đó sẽ là ‘kẻ thù’ trong nghệ thuật. Cho nên tôi tin rằng người thành công trong nghệ thuật không phải là người toan tính!
Được biết mới đây anh đã cho ra mắt BST Dệt nắng Đông trong màn “chào sân” tại Tuần lễ thời trang Quốc tế Việt Nam Thu Đông 2022 – Vietnam International Fashion Week. Vậy nguồn cảm hứng nào khiến anh cho ra mắt BST Dệt nắng Đông? Anh có thể tiết lộ ý nghĩa của BST này được không?
Tôi là người nghệ sĩ, tôi yêu tất cả những gì mang tính dân gian ở trong đó. Bất kể những gì thuộc về xưa cũ của ông cha ta để lại, tôi luôn là người nâng niu. Nếu như có cơ hội tôi sẽ đưa chất liệu của các cụ đem đến khán giả nói chung và đặc biệt là khán giả trẻ nói riêng.
Khi tôi bị chinh phục bởi những nghề dân gian của các nghệ nhân như thêu, đan, làm mây tre,… thì theo tôi nghề chần bông cũng là một trong những di sản, không chỉ riêng chúng ta mà ngay cả các bạn bè quốc tế cũng vô cùng yêu thích nó. Xuất phát từ sự tinh tế của các nghệ nhân, sự lao tâm khổ tứ của các nhân vật trong câu chuyện mà tôi chuẩn bị thì tôi quyết định đưa áo chần bông đến gần với khán giả VN cũng như khán giả quốc tế.
BST Dệt nắng Đông mang đậm tinh thần #TasteOfHeritage (Cảm hứng di sản) được bắt nguồn từ hình ảnh những tia nắng. Khi tôi nhìn một vệt nắng và chợt nảy ra ý nghĩ một vệt nắng có thể dư thừa trong mùa hè nhưng đối với mùa đông thì rất hiếm. Cái nắng mùa đông rất hiếm hoi mà nhẹ nhàng vô cùng, không gắt như mùa hè. Mỗi một tia nắng chiếu xuống tôi cảm giác như một vị nữ thần xuất hiện, nó sưởi ấm cho cái mùa đông giá lạnh.
Từng màu sắc của chỉ thêu được lựa chọn tỉ mỉ tới mức hoà quyện vào nhau. Chính vì thế mà không chỉ ứng dụng kỹ thuật chần bông cho các trang phục, tôi còn tận dụng để sáng tạo nên những chiếc túi xách, khăn rằn, áo khoác… đậm tính truyền thống nhưng vẫn mang hơi thở của thời đại. Bên cạnh sử dụng nhưng hoạ tiết quen thuộc, tôi còn khai thác triệt để họa tiết kết cườm, tạo nên hiệu ứng giọt sương đọng trên nền vải đầy sáng tạo. Và tất cả đã phá tan định kiến những trang phục “lỗi mốt” trở thành món đồ thời trang chất – lạ – đậm dấu ấn truyền thống
. Theo: Cafebiz